Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

PHÔI THAI

 Nguyễn Đặng Tường Vi

Em vẫn nghe anh kể về tuổi thơ
Nơi ễnh ương khóc than mỗi chiều mưa buồn da diết
Vịt chạy đồng gặm vào chân mùa rạ
Đám trẻ chăn trâu đen đúa những miền mơ

Thế rồi em cũng khao khát tuổi thơ
Cho những đứa con phôi thai từ tình yêu cổ tích
Con chúng ta sẽ lành hiền như đất
Sẽ vấp đau nhiều trên mỗi bước đi



Nhưng con chúng ta vẫn sẽ lớn lên
Mạnh mẽ hài lòng với làn da lem luốc
Với tuổi thơ không có đồ chơi đắt tiền hay trường lớp tốt
Chúng tốt nghiệp xuất sắc trường đời

Con chúng ta có đôi mắt sáng của anh
Bàn tay chai sần và đôi chân xương xẩu
Bờ vai mong manh trái tim phụ nữ
Nó sẽ giống anh
Tình yêu của em!

Và tình yêu của em ơi!
Chúng mình sẽ đi qua hết những con đường anh nhé!
Để những đứa con có thể phôi thai thành điểm tựa
Chống cả bầu trời lên xanh thẳm nghe anh!