NGUYỄN HỮU HÔN
Bỗng dưng thấy mình lớn hơn một chút
Mười hai ơi sao quá đỗi nghi ngờ
Mới ngày nào còn dỗi hờn nghịch ngợm
Có đứa buồn có đứa cũng mộng mơ.
Bỗng dưng thấy mình ngoan hơn một chút
Mười hai vùi đầu vào sách vở lo toan
Ta dậy sớm, chạy đua cùng thời gian đang mỏi mệt
Chỉ tội nhỏ em hai mắt cứ xoe tròn.
Bỗng dưng thấy người ta xinh hơn một chút
Con gái dịu dàng trong mắt những bạn thân
Tóc xù kiếng cận bớt đùa trong giây phút
Lạ nhỉ, mười hai cũng có đứa bần thần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét