NGUYỄN HỮU HÔN
Không còn ai đạp chung những vòng xe
Về phía con đường quán cóc
Không còn ai nhớ, và nghe
Về những ngày đi học
Gã con trai hay buồn
Xếp ước mơ để một ngày rong chơi cùng ký ức
Một cuộc hẹn nhau, những mái đầu rối bù, rối ngược
Những cái lắc đầu, mình bận quá, mùa thi
Mang cánh diều chòng chành vác tuổi thơ đi
Với ta bây giờ là đại học
Bây giờ không còn là 12 dại khờ thằng nhóc
Bây giờ là cà phê đêm, là tơi tả học bài…
Thèm một cái choàng vai
Những mùa thi khờ dại
Ước mơ ngờ nghệch biết sẽ là miền xa ngái…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét