Thứ Hai, 25 tháng 1, 2010

Xuân mười bảy

Xuân mười bảy

LÊ THỊ THANH TRÀ
Lớp 11 Sinh, THPT chuyên Lương Văn Chánh


Sáng sớm tinh sương, bé đã thức giấc từ khi nào, khẽ bước ra thềm. Cả một bầu không khí trong lành ôm lấy bé. Ông mặt trời cũng vừa thức dậy, vén làn mây rọi những tia nắng đầu tiên xuống thềm. Ôi, chào cô bé! Trời se se lạnh, ánh nắng hòa vào màn sương tạo nên một bức tranh lung linh, xào xạc, mờ ảo. Làn gió xuân lướt qua làm bay bay tóc bé, thoang thoảng đâu đây hương thơm ngọt ngào của khóm hồng. Bé thích thú ngắm nhìn những hạt nắng bé xíu, tinh nghịch đuổi bắt những hạt sương chưa kịp tan. Bé nhón tay đón lấy những hạt nắng bé bỏng, ấm áp, lim dim hòa mình vào bình minh. Ôi! Cuộc sống thật tươi đẹp biết bao! Nàng xuân đã đến mang theo hơi thở ấm áp, mang đến hương thơm, quả ngọt và những sắc màu diệu kỳ cho cuộc sống. Rộn rã, vui tươi đó là những bản giao hưởng tuyệt vời do các chú chim mang lại. Khóm hồng khẽ rung rinh như cùng bắt nhịp vũ điệu mùa xuân…


Vậy là không bao lâu nữa bé sẽ bước sang tuổi mười bảy với những ước mơ, khát vọng và hoài bão cho tương lai. Bé sẽ không còn tinh nghịch và bướng bỉnh nữa bởi vì sang mười bảy bé đã có chút người lớn rồi mừ. Bé sẽ chín chắn, mạnh mẽ hơn và pha vào đó cả những cảm xúc hồn nhiên, trong sáng với những rung động đầu đời. Chút xao động tinh tế như mặt hồ thu, như những giọt mưa xuân dễ thương dễ ghét. Hít một hơi thật sâu bé nở nụ cười rất tươi trong nắng. Bất chợt từ xa một ánh mắt vừa quen vừa lạ cắt ngang dòng suy nghĩ của bé. Bằng một cái nhìn say đắm, cậu bạn hàng xóm đã đứng nhìn bé rất lâu rồi. Ôi vẻ mặt ngây ngất của một trái tim ngốc nghếch sao mà dễ thương chi lạ, cứ như cậu ta vừa bắt gặp một thiên thần í. Bé cúi đầu, thẹn thùng cố giấu đi gương mặt đỏ bừng sau những cánh hồng. Dịu dàng, e lệ như một đóa hoa vừa hé nở, có phải bé đã làm tim ai xao xuyến…


Xuân mười bảy, bé đã lớn thật rồi…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét