Thứ Năm, 4 tháng 2, 2010

Dạ khúc...!...

Sông tôi ai ngang qua đêm nay

Hương trong bậu áo có còn ngây

Sóng sánh trăng nhàu sau nếp lụa

Tình cạn bao giờ

nay bỗng say


Đường tôi ai đếm bước đêm nay
Dấu chân lộng lẫy

thuở tình vui
Một nhánh lan gầy thành hư ảo
Một nghìn viên sỏi hóa mồ côi


Gương tôi ai về soi đêm nay
Mây xưa

chắc hẳn vẫn đầy vai
Có sợi buồn nào lơ đãng ngậm
Giữa bờ môi ấy nuối mơ phai

Đàn tôi ai gẩy vang muôn dây
Mà nghe xa vắng chợt đong đầy
Bơi mãi không qua
câu hát cũ
Tội tình lá chiếc giữa trùng vây

Tim tôi ai gõ cửa đêm nay
Nhớ mang theo
một chút heo may
Một chút hồn nhiên vào ở trọ
Và một chút gì
như rượu cay.

(Thanh niên, số ra chủ nhật, 31/2/2010)

Mường Mán tên thật là Trần Văn Quảng, sinh ngày 20 tháng 5 năm 1947, quê huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên Huế. Ông đã sáng tác và nổi tiếng từ trước 1975, với những sáng tác viết riêng cho tuổi hoa và rất được giới học trò yêu thích: Lá tương tư (truyện dài, 1974), Thương nhớ người dưng (1989), Mùa thu tóc rối (1990)...

Mường Mán là cây bút viết cho tuổi hoa, với những vần thơ trong trẻo, nhuận nhị như chính lứa tuổi học trò. Ta bắt gặp trong sáng tác của ông một thế giới tươi đẹp, thi vị, lấp lánh sắc màu, mang những nét duyên thầm. Những năm gần đây sáng tác của ông thường xuyên xuất hiện trên các trang thơ, với một sự chuyển đổi phong cách rõ rệt. Những câu thơ chắt lọc hơn, nhiều suy tư, trải nghiệm nhưng vẫn thể hiện được những nét riêng của một Mường Mán ngày nào. "Tình đôi khi là muối /Chắt lọc từ tháng năm /Qua sông dài biển rông /Còn nguyên vị ngọt đằm"(Tình đôi khi).

Dạ khúc là một sáng tác mới được đăng trên Thanh niên, số ra chủ nhật (31/1/2010). Bài thơ là chút thoáng suy tư về một tình yêu đã qua với một chút vị nhẹ nhàng, sâu lắng. Không nặng nề, đau khổ...chất suy tư được thể hiện qua một loạt hình ảnh với hai thế giới đối lập ngày xưa và bây giờ...Một chút gì xa xôi, tiếc nuối. Tình yêu trôi đi để lại ký ức giữa tim buồn...Mở rộng lòng mình ra...cho mây, cho gió...cho ngày xưa...Tìm chút hồn nhiên để đêm bình lặng...để hồn thanh thản...và để trái tim lặng lẽ ngủ ngoan....

NGUYỄN TRƯỜNG NHÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét