Thứ Ba, 10 tháng 3, 2009

Lời thì thầm của hương



Lời thì thầm của hương



HOÀNG PHỤNG THUYÊN



Mỗi buổi sáng thức dậy, khẽ nhón chân mình bước ra khu vườn nhỏ tràn đầy hương hoa. Em tự ước mình sẽ là nàng công chúa nhỏ và hoàng tử sẽ bước ra từ những bông hoa thanh tú ấy.



Trên tay chàng là chiếc giày thủy tinh lấp lánh nhưng rồi chiếc giày bỗng... vỡ òa trong nắng. Em luôn mơ mộng thế đấy vì khi được ở bên hoa em thấy mình tựa như tà áo trắng của tuổi học trò. Hồn nhiên, vô tư, không lo nghĩ chuyện gì. Em yêu hoa, yêu những gì mà hoa dâng đến cho đời.



Em thường hay đố anh biết người yêu hoa và người thích hoa có khác nhau không? Có đấy, rất khác là đằng khác. Người thích hoa thì chỉ muốn hoa thuộc về mình mà vô tình để hoa tàn đi theo năm tháng, còn yêu hoa thì luôn lo lắng, chăm sóc cho hoa để vẻ đẹp ấy sẽ đi vào vĩnh hằng. Hãy trân trọng em nhé, vì em cũng giống như hoa, mong manh và tinh khiết. Em yêu hoa không hẳn vì hương vì sắc mà em yêu những lời thì thầm của hương hoa.



Đừng bảo có loài hoa không hương, có cả đấy chỉ là do tùy thuộc vào tâm hồn người thưởng hoa mà thôi. Em có khờ không khi rung động trước vẻ rụt rè nhút nhát của nàng hoa mắc cỡ hay chỉ là đóa cúc dại ven đường. Em có vô tư quá khi cười giòn tan trong nắng vì được ai đó tặng đóa hồng nhung kiêu sa. Còn bây giờ em đang chìm mình vào những làn hương dịu nhẹ, mở cửa trái tìm mình để chiêm ngưỡng những sắc hoa.



Những sắc hoa phải chăng là những sắc cầu vồng với bảy sợi chỉ màu nối kết bảy vạn bảy trăm bảy mươi bảy nghìn trái tim của những người đang yêu, sắp yêu và sẽ yêu. Là khắc sâu trong trái tim mỗi người những chữ: ta yêu em.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét