Nơi gửi lại tuổi thơ
Không lỗi hẹn ngày về thăm chốn cũ
Dấu vết xưa loang lỗ vệt cỏ gà
Giếng nước còn không mấy mùa hạng đi qua
Bên bến vắng bãi ngô cờ xao xác
Có tiếng vọng đò nhỏ nhoi cơn gió lạc
Mấy thưở phù xa sao cứ khuyết bồi
Bóng người xưa giờ bỗng hóa xa xôi
Trách làm chi kí thác đời dâu bể
Vườn nhà ai rụng tím đầy hoa khế
Mấy ngõ cong cong như đợi tự bao giờ
Kẽo kẹt ru hời nhịp võng trẻ thơ
Tay chạm dậu thưa đã mấy mùa xa vắng
Tay chạm dậu thưa mà nghe hồn lẳng lặng
Đóa dâm bụt đỏ màu chiu chắt với thời gian
Hăng hắc lá khô, nghe đất thở khẽ khàng
Trước vườn xưa,ta gặp lại tuổi mình của một thời
xa lắc…
Gửi lại Tuy Hòa
(gửi ngày lạc phố...)
Tuy Hoà ơi có gì vương vấn thế
Nắng nhạt màu phố cũ có dài hơn
Đường vắng em xác lá có giận hờn
Ai lẻ bước một mình lên tháp vắng
Ai lẻ bước một mình lên núi Nhạn
Câu thơ chông chênh rơi rớt giữa chiều
Biết anh còn nhung nhớ một miền yêu
Rưng rứt gió cuốn bao lời tình tự
Rưng rứt gió rát chân người lữ thứ
Ta lướt qua nhau tấp nập dòng đời
Giữ Tuy Hòa câu thơ cứ buông lơi
Xin gửi lại cả một mùa xa lắc...
Nửa đêm Núi Nhạn
Nửa đêm Nhạn tháp trăng mơ
Vàng khuya một mảnh ta chờ đợi ta
Đêm nghiêng mái tóc ngọc ngà
Ta nghiêng kí ức đi qua tháng ngày
Giọt thơ ai hứng đầy tay
Bao nhiêu khoảng lặng vỡ đầy hư không
Lục thương, bát nhớ… đèo bòng
Buông tay… lỗi nhịp… ừ, không còn gì!
Tự tình trăng cứ tình si
Rêu phong Nhạn tháp nói gì cùng ta
Trả thương,trả nhớ những là…
Còn ta - Nhạn tháp- trăng và thơ thôi.
Mai về
(cho anh Giang San)
Mai về gửi trúc bên hiên
Giọt trăng rơi xuống một miền cỏ lan
Con đò bến cũ đã sang
Bỏ quên người khách trỡ tràng đứng trông
Mai về gom gió mùa đông
Gói hanh hao để ấm nồng bàn tay
Hình như ta của hôm nay
Ngu ngơ tìm lại những ngày đã qua
Gặp người xưa của hôm qua
Chạm nhau ánh mắt biết là chông chênh
Phải đâu mây trắng bồng bềnh
Trả câu lục bát mông mênh cuối trời
Cũng đành một kiếp rong chơi
Gửi bao ray rứt mù khơi…mai về
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét