TẠ THANH LAN
Cuối cùng rồi ta cũng sẽ qua một mùa đông
Không có quá nhiều sự lựa chọn ngoài một tách trà gừng thật cay thật nóng
Ô cửa sổ quán quen mở ra một vòm trời rất rộng
Nơi đó, những cánh chim màu xám vụt lướt qua
Mau chóng như một giấc mơ không lành lặn
Anh của em!
Em của anh!
Chưa bao giờ chúng ta nói với nhau những điều rất thật
Chưa bao giờ dừng coi tình yêu là một trò đùa
Dù biết rằng kẻ thắng người thua đều chung niềm quặn thắtAnh đơn giản như một ngọn gió
Em hoang hoải như một câu hát bay dọc sườn đồi
Mãi không tìm đến nơi…
Phố lẳng lặng như khi tàn cuộc chơi
Những hàng cây mệt nhoài đu mình vào buổi sáng bắt đầu ngày lạnh giá
Có hai người bật khóc
Một người nhớ mùa đông
Một người tiễn mùa đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét