Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

Đôi vai gầy…

Đôi vai gầy…

Tặng...


Trời mùa đông có những chùm mây bàng bạc treo lủng lẳng trên nhành cây Thượng Đế, có giọt mưa réo rắt vang lên trong cung đàn nỗi nhớ và có con đường ai về ướt đẫm những bóng ô…Tôi thích mùa đông!! Mùa đông buồn và hiền như chính cô bé đã từng tồn tại trong trí tưởng tượng của tôi cả thời thơ dại mỗi khi nghĩ về những đợt gió lạnh khe khẽ lùa vào cổ áo, một cô bé có đôi mắt xa xăm luôn nhìn xuống đôi giày vải thấm nước và luôn quàng chiếc khăn len màu lông chuột ấm áp, một cô bé chẳng bao giờ cười…




Tôi thích cái cảm giác được đi chung ô với một ai đó, được nhìn thấy một bên vai nhòe nước, đôi vai gầy một thấp một cao, đôi vai không phải của riêng tôi. Người ta nói những cơn mưa luôn làm nên nước mắt… Đúng vậy, đứng trước mưa dường như ai cũng buồn và nhạy cảm. Có cái gì đó trống tuênh trống toác, cái gì đó được ấn thật sâu vào nỗi nhớ và… khi nghe thấy những tiếng rơi tí tách lại òa lên nức nở. Mưa ở nhà ấm áp biết bao… Nhưng… đứng bên Đôi vai gầy cao lớn ấy tôi lại thấy nhỏ long, chiếc ô không làm nỗi buồn tan vào gió nhưng lại che hết những giọt mưa định làm nhòe mắt tôi…




Đêm nay trên con đường phố đầy những ánh đèn xanh đỏ, tôi nhè nhẹ bước trong tiết trời se se lạnh. Cơn gió vô hình nào đó ùa đến làm má tôi buông buốt… có mùi thơm của cỏ dại quê tôi… Nơi nào trong những dòng người tấp nập ngoài kia có hương thơm kì lạ của loài cỏ dại không tên ấy??!! Xoay người trong vô thức, tôi nghe tim mình đập mạnh và… đằng sau tôi là dáng người cao lớn ấy, Đôi vai gầy cười rạng rỡ đón cái nhìn ngạc nhiên của tôi với bàn tay nắm chặt nhành cỏ dại không tên, bàn tay ấm áp sẽ dắt tôi đi hết con đường ngào ngạt yêu thương này… Mùa đông chẳng phải đẹp và ấm áp thế sao…!!!




bonmatcatinh@yahoo.com

1 nhận xét:

  1. anh nhánh hỏi dùm bài này con nhã nó tặng ai dùm nha!!!!thank nhiu`!!!!

    Trả lờiXóa