SONG PHẠM
Những ngày cuối năm
Vứt tôi lại một ngách con đường
Em đi…
Theo cơn gió sớm mai, theo con nắng
Cùng trăm thứ lo toan, nghìn điều sắm sửa
Những thường tình tất bật cùng bao hứa hẹn, đợi chờ…
Em đi…
Tôi ngồi lại một mình trong ngách nhỏ
Tung những hòn cuội ký ức
Ðếm một hai ba…
Từng con sẻ bé loi choi nhặt rêu trên mái ngói
Chẳng cần biết xuân - hạ - thu - đông… càng không biết
Tết là gì
Ngách nhỏ tôi ngồi
Vừa hình dung em vừa hát nghêu ngao…
Làm giật mình con dế ngủ ngày gáy vang giấc mơ màu cỏ biếc…
Ðùa đám lá khô cong sắc úa
Tôi thử tìm một dòng suối, một dòng tóc
Tìm một “mùa cây trái thơm tho” trên đóTôi tìm em…
Chỉ hút mắt con ngõ thênh thênh đầy gió
Và một bầy trẻ nhỏ
Lô xô khoe áo mới trong chiều…
Ngày cuối năm
Mỗi người mỗi đắn đo
Mỗi người một toan tính
Chẳng ai kịp lắng nghe tiếng nói của ai
Chẳng ai kịp đợi chờ hơi thở của ai…
Tất cả…
Không chỉ riêng em - thơ tôi…
Cũng bị cuốn quay vào trốt xoáy đời sống tít mù
Rốt ráo bánh xe
Nghiền những chim sẻ, những đám mây, những lá khô cong sắc úa riêng tôi…
Chỉ còn giọt sương, chỉ còn giọt nắng sớm mai xuân đọng lại trên cái siết tay, trên tiếng thở dài lặng nghe nhau trong đêm trừ tịch…
Ngày cuối cùng của năm cũ
Vứt tôi lại một ngách con đường
Em đi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét