Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009

Mưa kỷ niệm

Mưa kỷ niệm

LÊ THỊ YẾN LY


Nắng tắt trên con đường mệt nhoài. Bé bước vội từng sải chân thoăn thoắt. Thoáng sâu trong mắt huyền, miền ký ức xưa tràn về… Nhiều lúc đứng giữa dòng đời muộn phiền này, bé vẫn thường chờ một điều gì đó xa xăm, chờ mãi, chờ mãi…

Chờ một người chở bé trên chiếc xe đạp cũ, vòng vèo rong chơi qua các con phố nhỏ. Từng bánh xe lăn quay hay vòng quay của cuộc đời, bé vẫn thường thổn thức cùng anh như vậy. Ngồi sau anh, bé chỉ biết lặng im, nhìn cơn gió lướt qua khẽ chạm tóc anh. Giây phút bất chợt, nụ cười thoáng nở trên môi, bâng khuâng…

Mưa lớt phớt bay, trôi về cuối trời. Tiếng mưa vẫn như năm nào mang chút tiếc nuối. Bé thích ngắm mưa cùng anh. Mưa lạnh câm, len lỏi vào dạ khúc của riêng anh. Giọng anh vang lên trầm ấm, xóa tan cơn mưa lạnh lẽo, quạnh hiu… Khoảnh khắc ngỡ như vu vơ mà đánh thức một trái tim mộng mơ…

Bé ru lòng mình trước cái lạ lẫm của những xao động đầu tiên. Nó e ấp nét tinh khôi như những giọt sương buổi sáng mai còn vương trên chiếc lá xanh mượt mà.

Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn
Lần đầu rung động nỗi thương yêu



… Cơn mưa phùn chợt đến, chợt đi như nỗi xao xuyến của bé vội vàng đến và cũng vội vàng đi. Thời gian trôi, anh vào Sài Gòn nhập học. Anh và bé là hai khoảng trời, không được cùng anh đi dạo ngắm sao đêm, không được ru mình trong lời hát của anh…

“Nhóc à, anh sẽ về!” Giọng anh chợt văng vẳng đâu đây. Đi qua ngày đông giá rét, bàn tay ấm áp của anh sẽ trở về bên bờ vai bé… Bé mãi đợi anh!

1 nhận xét:

  1. hy vọng rồi sẽ có một bàn tay ấm áp che chở Ly đi qua những mùa đông giá lạnh! ^-^

    Trả lờiXóa